Một khía cạnh của trò chơi làm cho bạn nhầm lẫn trong những cuộc tranh luận đó là Poker có vẻ như là trò chơi phức tạp và cạnh tranh nhất được chơi hàng ngày. Poker còn phức tạp hơn, có nhiều mức chiến thuật lắt léo và khó để làm chủ cuộc chơi hơn bất cứ trò chơi nào khác kể cả bridge hay cờ vua.
Bây giờ bạn sẽ hiểu làm thế nào mà bạn có thể trở thành một người chơi giỏi mà không phải là một người chiến thắng. Bạn có thể là người chiến thắng mà không phải người chơi giỏi không?
Hoàn toàn có thể. cách làm thì sẽ không nhiều, nhưng chúng ở đâu đó ngoài kia. Tôi đoán rằng có ít nhất 3 loại người chơi chiến thắng mà không phải là người chơi giỏi.
Đầu tiên là những người chơi táo bạo mà không để ý nhiều đến chuyện tiền nong, những người này nhìn cuộc chơi như một cuộc chơi một mất một còn. Những anh bạn này có thể trở thành những người chiến thắng về lâu dài dưới góc nhìn chặt chẽ hơn về mặt tiền bạc nhưng không phải người chơi giỏi trong bất cứ trò chơi nào.
Bài học số 1 trong Poker - Không bao giờ dính "tilt" nếu không muốn phá sản sớm.
Đặc biệt, họ sẽ trở nên “tilt” nhiều hơn và việc này sẽ làm hỏng trò chơi của chính họ. Áp lực khi qua từng mức chơi cộng với sự cạnh tranh khốc liệt cuối cùng sẽ gây ra những hậu quả xấu cho sự “chiến thắng” của họ (phá sản sớm, mê cờ bạc…)
Và sự bất ổn lớn mà phong cách chơi này mang theo đồng nghĩa với việc kiểu người chơi này không luôn luôn chơi trong trạng thái tốt nhất. Hầu hết những người này sẽ không duy trì được chiến thắng của họ về lâu về dài, trừ khi họ cố thay đổi một cách nghiêm túc.
Tiếp theo, sẽ là những người chơi cực kì chặt chẽ và kỉ luật. Bạn sẽ không bao giờ thấy họ mạo hiểm hay ngồi Call đợi Hit. Bạn cũng không bao giờ có cơ hội xem họ All-in Pre-Flop kể cả khi họ cầm đôi K. Rất chặt chẽ và không tính toán, họ chỉ chơi khi nào Hand của họ là mạnh nhất. Với phong cách chơi “ăn chắc” này thì 99% họ sẽ đánh bại những tay chơi Poker tích cực, do vậy, theo định nghĩa, họ là những “người chiến thắng.”
Nhưng họ sẽ không phải những người chơi giỏi. Họ thường là những người hà tiện, họ chơi cả ngày, kiếm $2 cho bữa trưa, phí xe, thuê mướn. Họ không có được niềm vui, và không hòa mình tận hưởng trò chơi – khi họ chơi Poker, bản chất là họ đang làm việc.
Họ không có những ván game điểm A, bởi vì họ quá cẩn trọng với số tiền của mình, do vậy họ chỉ dừng lại ở những game điểm B. Điều đó có vẻ ổn với họ, nhưng với cá nhân tôi, tôi không muốn dành cả cuộc đời cho việc này.
Loại cuối cùng đó là những người kiểu như tôi, những người chơi tích cực về lâu dài. Tôi biết điều đó bởi vì tôi luôn ghi lại mọi thứ và có một cái nhìn thật lòng về bản thân.
Nhưng tôi không nghĩ tôi là một người chơi giỏi. Thật ra, tôi là một người viết về Poker tốt hơn là một người chơi Poker. Tôi mắc quá nhiều những lỗi ngớ ngẩn vào những lúc tôi dựa vào cảm tính.
Khi những sự thiếu sót này đến, chúng làm hàng tiếng đồng hồ chơi tốt trở nên vô nghĩa. Tệ hơn, tôi dễ dàng trở nên tức giận và kết thúc bằng việc gào rú như một con sói để mất con mồi. Trong những lúc này, tôi chẳng thấy vui vẻ, sự ổn định cũng không còn, và theo định nghĩa, thì tôi không phải một người chơi giỏi.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét