24 thg 6, 2012

Có nên cấm người trong nước vào casino?

0 nhận xét

Chung quanh tranh luận về việc có nên mở casino tại Việt Nam hay không, một cuộc bàn tròn “bỏ túi” đã được thực hiện với sự tham dự của các doanh nhân Hàng Vay Chi (Chủ tịch HĐQT Công ty cổ phần Đầu tư Việt Hương) - Lâm Thái Thành (Chủ tịch HĐQT Công ty cổ phần Giấy Vĩnh Tiến) - Nguyễn Văn Trinh (Phó chủ tịch HĐQT Công ty Chứng khoán Phương Nam) - Đỗ Long (Tổng giám đốc Công ty Sản xuất hàng tiêu dùng Bình Tân) - Nguyễn Hoài Nam (Tổng giám đốc Berjaya Việt Nam).



Tòa tháp casino Singapore. (Ảnh: Smiletravel).



Không phải là nên hay không...



Tất cả ý kiến đều gặp nhau ở chỗ không phải là nên hay không nên mở casino mà vấn đề là mở như thế nào, quản lý ra sao. Việc lo ngại nhiều người trong nước mê cờ bạc, “nướng” tiền vào casino, dẫn đến tán gia bại sản hay nảy sinh nhiều tệ nạn từ casino là những lo ngại có thật nhưng từ lo ngại đó đi đến không đồng tình mở casino hoặc cấm đánh bạc hay cá cược... lại là hai vấn đề khác.



Thực tế hiện nay cho thấy dù luật pháp ngăn cấm đánh bạc nhưng những người có máu đỏ đen vẫn có thể đánh bạc hay cá cược cả trong nước và quốc tế dưới nhiều hình thức khác nhau.



Ông Lâm Thái Thành cho rằng “người có máu cờ bạc thì đến đâu cũng cờ bạc, ngồi ở nhà cũng cờ bạc. Chưa kể ở thời đại Internet như hiện nay, chỉ cần một điện thoại có kết nối wifi và một thẻ thanh toán quốc tế là có thể tham gia cá cược quốc tế như cá độ bóng đá, chơi cá ngựa... được rồi”.



Ông Nguyễn Văn Trinh cho biết: “Không ít người giàu có cuối tuần qua Singapore chơi bài, đến Chủ nhật hoặc thứ Hai về. Người ít tiền thì đi Campuchia”.



Nhìn ở góc độ khác, ông Đỗ Long đặt câu hỏi: “Tại sao nhiều nước phát triển vẫn mở casino và họ vẫn tiếp tục phát triển. Như Singapore là đất nước thuộc loại kỷ luật nghiêm ngặt và bảo thủ nhất thế giới nhưng vẫn có casino?”.



Ông Nguyễn Hoài Nam dẫn một phát hiện khá thú vị là trên sân bóng của đội Arsenal - Anh Quốc có hai bảng quảng cáo bằng tiếng Việt là “Hoàng Anh Gia Lai” và “Cá cược với chuyên gia”. Ông Nam nhận định “Tại sao họ chào mời cá cược bằng tiếng Việt mà không là ngôn ngữ nào khác? Mặc dù luật pháp Việt Nam không cho phép cá cược hay đánh bài nhưng chắc chắn họ vẫn nhận ra Việt Nam là thị trường cá cược hấp dẫn và nguồn tiền từ thị trường này là không hề nhỏ”. Do vậy, theo ông Nam, vấn đề của casino phải được đặt trong chiến lược tổng thể phát triển du lịch của cả nước.



Tại Singapore, người trong nước vào casino phải mua vé vào cổng trị giá 100 đô la Singapore (người nước ngoài có passport thì vào cửa tự do). (Ảnh: ibnlive).


Casino không chỉ có sòng bài



Là doanh nhân, những người tham dự bàn tròn đều đã ít nhiều đến hầu hết các casino trên thế giới như ở Las Vegas, Macau, Singapore, Malaysia. Với kinh nghiệm của mình, ông Hàng Vay Chi khẳng định, là doanh nhân, không ai vào casino để đánh bài cho tới tán gia bại sản, nếu có đánh bài thì chỉ vài ván cho vui. Người ta vào casino còn là tham quan thắng cảnh, đi mua sắm, ăn món ngon ở nhà hàng nổi tiếng, xem các show diễn lớn nhỏ...



Đồng tình với ông Chi, ông Nguyễn Hoài Nam nhấn mạnh “đánh bài chỉ là một hành vi của người đi du lịch” và người ta đến một đất nước hay vào casino thì không chỉ có đánh bài mà còn vì nhiều mục đích khác bởi casino nằm trong chuỗi công nghiệp du lịch vui chơi giải trí với nhiều hoạt động khác nhau.



Ông Lâm Thái Thành còn bổ sung thêm “là doanh nhân, có vào casino thì cũng chơi bài, đánh roulette hay kéo máy cho biết kiểu thử thời vận xem hên hay xui, hết một hai trăm đô la Mỹ thì nghỉ”. 


Ông Thành đoan chắc “đánh bài mà đến tán gia bại sản, bị bắt làm con tin thì chỉ có người vô công rỗi nghề ăn cắp tiền gia đình hoặc có nguồn thu nhập bất minh”. Nói đến các hoạt động khác ở casino mà ông Nam vừa đề cập, ông Thành kể: “Ở Las Vegas có vài chục show diễn lớn nhỏ khác nhau đều đáng xem, giá vé cũng khá đắt nhưng nhiều chương trình mà 4-5 năm sau, khi quay trở lại, vẫn còn được diễn và rất đông khách xếp hàng chờ mua vé”.



Có cho người Việt Nam...?



Theo ông Nguyễn Hoài Nam, đặt câu hỏi “có cho người Việt Nam vào chơi trong casino mở tại Việt Nam hay không?” là vấn đề khá tế nhị về nhiều mặt bởi người châu Á thường có máu đỏ đen. Còn nếu dùng biện pháp chế tài nào đó như phải chứng minh thu nhập hay cấp thẻ... thì sẽ dễ nảy sinh tiêu cực. Không cho người trong nước vào thì e khó thu hút đầu tư nước ngoài do bài toán về hiệu quả khó có lời giải.



Các doanh nhân tham dự bàn tròn đều cho rằng không nhất thiết phải ngăn cấm người trong nước vào casino bởi cần ghi nhận thực tế là một lượng không nhỏ ngoại tệ - bằng nhiều hình thức - đã chảy ra nước ngoài do đánh bài, cá cược đua ngựa, cá độ bóng đá... quốc tế mà không cách nào ngăn chặn hay triệt phá hoàn toàn... Vấn đề của casino là quản lý cho nghiêm và Việt Nam nên nghiên cứu cách làm của Singapore. Tại Singapore, người trong nước vào casino phải mua vé vào cổng trị giá 100 đô la Singapore (người nước ngoài có passport thì vào cửa tự do). Ở Malaysia thì người trong nước phải mặc thêm cái áo khoác bên ngoài của casino và vào casino bằng cửa dành riêng cho người trong nước.



Ông Lâm Thái Thành đặt câu hỏi: “Nhiều người biết hút thuốc lá là có hại cho sức khỏe nhưng họ vẫn hút. Vào casino đánh bài thì biết chắc là thua nhưng nhiều người vẫn đánh?”. Do vậy cần chấp nhận những người có máu ăn thua, cờ bạc. Vấn đề là nếu những người nghiện thuốc lá, rượu bia chấp nhận mức thuế cao để vẫn hút thuốc và uống rượu bia thì casino cũng nên như vậy. Nhà nước cần đánh thuế thật cao đối với hoạt động cờ bạc, cá cược, qua đó không chỉ có thêm nguồn thu đáng kể cho ngân sách mà còn là động thái cần thiết đối với dạng dịch vụ thuộc loại cao cấp, không khuyến khích người ít tiền vào chơi.



Còn theo ông Đỗ Long, việc dùng từ “cấm người trong nước” là không phù hợp trong bối cảnh hội nhập toàn cầu. Do vậy việc thu tiền vào cửa, vừa không “cấm” lại vừa có tác dụng hạn chế rất rõ vì làm cho người ta sợ tốn tiền, lại tự ái (trong khi người nước ngoài vào tự do, mình thì bị thu tiền). Qua đó người trong nước sẽ thấy rằng cho đầu tư casino là để thêm nguồn thu phát triển đất nước chứ không phải để người dân vô đánh bài cho hết tiền.



Vấn đề là quản lý



Như vậy vấn đề là cách quản lý, kiểm soát thế nào để đừng lạm dụng casino. Theo ông Đỗ Long, với người trong nước mỗi khi vào casino thì nên có hệ thống kiểm soát ghi nhận, có hồ sơ lưu trữ, giám sát. Ông Lâm Thái Thành cho rằng nếu hệ thống casino và ngân hàng liên thông nhau, chắc chắn người thường ra vào casino sẽ khó vay được tiền của ngân hàng dù dưới danh nghĩa công ty. Do vậy việc hạn chế người trong nước vào casino cũng không cần thiết. Với ông Nguyễn Văn Trinh thì “khi casino được quản lý tốt thì người làm ăn đàng hoàng cũng ngại vô casino vì doanh nghiệp cũng bị ảnh hưởng, đặc biệt với “dân” ngân hàng. Giả dụ nếu có casino tại Việt Nam thì ai làm trong ngân hàng mà thường xuyên vào casino thì chắc chắn cơ quan nơi công tác đã phải xử lý trước. Rào cản tự động sẽ có.



Ông Hàng Vay Chi còn nhấn mạnh khía cạnh khác của quản lý casino là phải kiểm soát và ngăn chặn cho được hoạt động cho vay “ngầm”, rất dễ xuất hiện trong casino quản lý yếu kém hay casino chủ yếu là đánh bài mà điển hình cho loại casino này là ở Campuchia. Nói đến Campuchia, ông Nguyễn Văn Trinh chia sẻ: “Các casino ở đây có thể cho con bạc mượn một lần đến 40-50 tỉ đồng. Dĩ nhiên đó là những đường dây cho vay cộm cán hoặc xã hội đen và từ đó mới xảy ra chuyện đòi nợ bằng cách bắt cóc, chặt ngón tay để cảnh cáo...”.



Ông Đỗ Long nhìn lại lịch sử các casino thì thấy casino đầu tiên của Mỹ được đặt ở nơi sa mạc cằn cỗi; còn để đến casino Genting của Malaysia thì phải đi từ Kuala Lumpur lên xa thiệt xa. Macau thì có nhiều đảo nhưng chọn cái đảo xa nhất để làm casino. Thành ra, mục tiêu khi mở casino cần được đặt ra là để phát triển một vùng, miền nào đó mà nguồn lực trong nước không thể làm được. Việt Nam cũng nên theo hướng như vậy.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét